Nói là trường chứ thật ra là một cái phòng với sáu cái bàn. Trong thực tế, IBM đã được cứu thoát vào những năm 1990 nhờ công của Lou Gerstner với công cuộc tái cấu trúc: Chuyển IBM thành công ty giải pháp (cho khách hàng và vì khách hàng). Và nó được liên doanh với Lenovo của Trung Quốc như là cách IBM chinh phục thị trường khổng lồ này.
1913, Watson đang ở New York cùng với gia đình của Jeannette trong khách sạn Waldorf-Astoria. Tòa báo gửi Drucker đến gặp Watson. IBM đã từ cung trăng trở về mặt đất cùng phi thuyền Apollo; đã từ phòng thí nghiệm siêu máy tính Deep Blue để đến với người tiêu dùng cá nhân cần ThinkPad cho công việc kinh doanh.
Bạn dùng thời gian như thế nào thì thời gian sẽ làm ra bạn như vậy. Tom Watson đã đưa IBM và loài người vào kỷ nguyên máy tính, tạp chí Time đã nhận định như vậy vào năm 1999 khi đưa Tom vào danh sách Tom đã đánh trúng điểm yếu của ông bố vĩ đại, vì chính UNIVAC làm IBM mất mặt và tụt hậu, và như thế Watson không thể chịu đựng được cảm giác bị qua mặt.
Gerstner đã đưa ra phương châm mới cho IBM: Tâm niệm thị trường, tốc độ và làm việc nhóm. Ông thấy rằng, công ty không tiến hành nghiên cứu thị trường, không tìm hiểu đối thủ cạnh tranh và, thật nguy hiểm, đó là tâm lý ám ảnh rằng thế giới bên ngoài phải nhất định trông cậy vào Big Blue nghĩa là công ty bán gì thì thiên hạ được nấy. Watson quyết định ở lại New York và nhanh chóng biến mình thành một trung tâm tổ chức cứu trợ, chuyển hàng viện trợ về Dayton.
Vấn đề là cái máy tính phải như thế nào mới bán đứt đoạn được và IBM không cần đến nguồn thu sản phẩm phụ. Bằng cách từ bỏ những lối mòn có sẵn, Watson đã vất vả để đưa công ty của mình tăng trưởng lên gấp đôi, rồi gấp ba lần. Mỗi khi mùa xuân về, cả công ty sẽ làm lễ đón xuân.
Watson đã nói về điều này và câu nói trở nên nổi tiếng không chỉ trong giới kinh doanh:Mẫu mã đẹp không giúp bán được một sản phẩm kém chất lượng, nhưng nó lại giúp một sản phẩm tốt phát huy hết khả năng. Điều này thật giá trị vào đầu thế kỷ XX, thời điểm mà chủ nghĩa tư bản đã để lại hình ảnh bóc lột giới công nhân trong lịch sử. Báo chí đổ về Dayton.
000 nhân viên đã tham gia học; 52 lớp; học 24 môn khác nhau. Nhưng ông yêu các nhà máy sản xuất máy đục lỗ thẻ đến mức, trong cuộc họp xung quanh chiếc bàn gỗ, ông đã ra lệnh xây thêm nhà máy 7,5 mẫu Watson định tổ chức ăn mừng sự kiện ấy nhưng không thể bởi người cha một đời lam lũ đã ra đi trong đêm hôm đó.
Không khó để biết vì sao Watson nhấn mạnh như vậy. Watson đã biến mớ hỗn độn CTR nợ ngập đầu trở thành tập đoàn quan trọng của nước Mỹ với doanh thu gần 900 triệu đôla gần trở thành công ty có doanh thu 1 tỉ đôla. Vào thời đại của Tom, con trai kế nghiệp của Watson, các quy củ bề ngoài trong đó có trang phục đã được nới lỏng để IBM trở nên năng động hơn.
Nó được truyền đi vừa như một giai thoại vừa như một khẳng định chắc chắn. Những vĩ nhân làm nên những chiến công hiển hách mới cuốn hút tâm hồn và ý chí của ông. Các nhà tư bản Mỹ giờ đây đã thấy quá rõ sự nhỏ bé của thị trường trong nước.
Cuối cùng chính ông mới là nhà sáng lập thực sự IBM, một công ty đạo đức nhất trong các công ty (the most moralistic of compa- nies), ở vào thời điểm bị kết án phạm tội độc quyền trong kinh doanh không thể chấp nhận được ngay cả trong thời kỳ còn thiếu các chuẩn mực! Dù vậy, ông đã sẵn sàng quyết định rằng tương lai CTR phải khác đi. Thật ra, đây là lần thứ hai Watson cưỡng bức con trai yêu dấu của mình vào con đường kế nghiệp. Fortune đã gọi đó là canh bạc 5 tỉ đôla ($5 Billion Gamble).