Và từ đấy trở đi, tôi không bao giờ thấy căng thẳng khi phát thanh trên radio nữa. Anh ta nói cho bạn biết mật mã rút tài khoản, nói tâm nguyện cuối rằng muốn trao số tiền ấy cho cậu con trai sắp thi vào đại học. Ngay lập tức, Shirley nhận ra lý do: khán giả không biết anh cũng là một người Do Thái.
Một phong cách pha trộn và xoay theo tất cả những cung bậc tình cảm. Shirley Povich nhà báo được giải thưởng Washington Post, cha đẻ của chương trình truyền hình Maury Povich đã nghiệm ra điều này. Hãy nói về kiến thức, kỹ năng, kinh nghiệm của bạn.
Thoạt nghe thấy vô lý. Lớn lên anh là một ca sĩ rất được công chúng hâm mộ và yêu mến. Bạn có những ý tưởng độc đáo về lãnh vực này hay không? Khả năng chuyên môn của bạn như thế nào? Ngoài ra, bạn còn có những mối quan tâm gì về lĩnh vực này?
Giả dụ như trên tường có treo một tấm hình chụp gia chủ đang đứng ở Quảng Trường Đỏ chẳng hạn, hãy hỏi về chuyến đi Nga của họ. Sinatra đã đưa ra một cái nhìn mới về một nội dung cũ. Tôi đảm bảo nếu cố công tập luyện, bạn sẽ trang bị được cho mình một khả năng nói hoàn hảo.
Không có lý do gì phải ngại ngùng hay sợ rằng làm thế có kém tế nhị lắm không. Nhưng sẽ không hay nếu lạm dụng nó, ví dụ khi bạn quen miệng nói Hy vọng là tôi sẽ tổ chức buổi tiệc vào tối mai, mặc dù mục đích của bạn chỉ muốn thông báo là bữa tiệc tổ chức vào tối mai. Có nghĩa là chúng ta phần đông được sinh ra trong những gia đình trung lưu bình thường, thậm chí còn rất nghèo.
Chúng ta đã có máy nhắn tin, máy fax, điện thoại di động siêu nhỏ, máy vi tính xách tay với những chức năng ưu việt, bảng thông báo điện tử… Và chắc chắn trong những năm tới đây, chúng ta sẽ có các thiết bị hiện đại, tối ưu hơn nữa. Herb nhấn giọng: Nhưng thầy chỉ kiểm tra với một cuộc điện thoại. Người ta đặt tôi ngồi xuống một cái ghế quay.
Hãy đặt những câu hỏi mà mọi người đều có thể nói lên quan điểm riêng của mình. Một lần Danny Kaye tham dự chương trình của tôi phát qua làn sóng radio. Bởi khi lắng nghe tôi sẽ học hỏi được rất nhiều.
Khi được hỏi về những điều không như ý muốn, thái độ của bạn thế nào? Bạn có hóm hỉnh như John Lowenstein? Đừng phủ nhận thực tế, hãy nhìn thẳng vào nó và cười với nó. (Cũng không ai nói rằng họ sẽ kể một câu chuyện vui lớn!). Tôi thích nói đến nỗi ở đâu cần là tôi đều có mặt, không kèm theo bất cứ một đòi hỏi nào.
Điều này có tác dụng đáng ngạc nhiên. Không có gì làm họ mất tập trung khi đang nói. Tôi học được kinh nghiệm quý giá này sau lần trò chuyện với Joe DiMaggio Jr.
Vì vậy trong những chương trình của tôi, tôi luôn muốn các vị khách mời của mình nói thật nhiều, thật nhiều về chính họ. Khi ấy tôi đã rời khỏi Brooklyn và ở nhờ nhà một người chú, chú Jack. Một trong những người bạn của tôi ở thủ đô Washington bao giờ cũng mở đầu câu nói bằng Bạn biết không….