Quyền bình đẳng không phân biệt chủng tộc cũng ngày càng mang giá trị rộng lớn. Ông quan tâm đến những gì họ nói, điều mà rất ít người phỏng vấn nào làm được. Tôi không ngại hỏi những câu táo bạo, những câu hỏi làm khán giả của tôi phải tò mò.
Tôi đã đi tới đi lui ở đó suốt ba tuần liền, với niềm hi vọng sẽ được vào làm nghề phát thanh như vẫn hằng ao ước. Chắc do ông không có năng khiếu. Nếu đề tài về giáo dục, bạn có thể hỏi: Hình như con gái anh đang học ở trường trung học X.
Vấn đề ở đây chính là việc Andrew đã biết lắng nghe và học hỏi nhiều điều. Chúng ta vừa mới nghe ông Frank Sullivan nói về chủ trương chống phạm pháp, và theo học thuyết công bằng, hôm nay tôi đứng đây để nói thay cho sự phạm pháp. Trong quý vị đây có ai thích sống ở Butte Montana không?
Dĩ nhiên trong một bữa tiệc thật đông đúc thì sẽ không ai trách nếu không thấy bạn quay trở lại. Dick trả lời: Cậu biết Frank Sullivan chứ? Chủ tịch Hội đồng chống tội phạm Florida, một người nói chuyện dở nhất thế giới. Nhưng nó quan trọng đối với ta và ảnh hưởng trực tiếp đến những người ngồi nghe ta nói.
Tháng giêng năm 1994, một tối nọ nơi hành lang khách sạn Beverly Wilshire (Los Angeles), Al Pacino, Walter Cronkite, vua bóng đá Pele, tôi và một số người khác đang nói chuyện với nhau, chỉ một vài giờ sau một cơn động đất. Chỉ làm những gì bạn thấy thật sự thoải mái. Hãy nghĩ đến nó như một điều thú vị mà cuộc sống mang lại một nghệ thuật với vô vàn bí ẩn chưa ai khám phá hết.
Một người rất nhạy bén và luôn quan tâm sâu sắc đến những câu chuyện kể, những suy nghĩ cảm xúc của các vị khách mời. Câu nói của Pacino đã phá tan bầu không khí căng thẳng. Bạn cần phải tự tin để nói, để chứng tỏ và khẳng định mình.
Một người New York có cái nhún vai bình tĩnh trước nhiều mối nguy hiểm trong cuộc sống. Và tên tuổi ông cũng nổi tiếng như nghệ thuật Stengelese của chính ông vậy. Ngày nay, từ cấm kỵ (taboo) đã vơi bớt nặng nề vì càng ngày chúng ta càng cởi mở hơn với những tư duy, quan điểm mới.
Tôi chỉ còn biết thở dài ngao ngán chờ…tới giờ chương trình kết thúc. Còn bây giờ, đừng gọi bác sĩ tâm thần đến khám cho tôi khi tôi mách với bạn cách thức thứ ba này nhé. Những người mà tôi luôn thích được trò chuyện.
Vị khách té cái rầm ngay giữa phòng thu, bởi ông là một linh mục Catholic. Một buổi sáng đẹp trời, như thường lệ, vừa nhác thấy Jim là anh chàng hồ hởi: Jim, khỏe không? Nhiệm vụ của tôi là chờ đến 9:30, tôi sẽ gạt cần điều khiển tắt sóng đài ABC, rồi nói vào micro: Đây là đài phát thanh WKAT-Miami, Miami Beach.
Giờ đây người ta có lời khuyến cáo rằng nên thận trọng với lời khen của bạn. Những diễn viên hài giỏi nhất đều nằm lòng điều này và họ không cố gắng chọc cười khán giả một cách giả tạo. Chỉ có năm từ, rõ ràng, rành mạch: Đây là nghề phát thanh!