Ngày nay, anh trở lại và trở thành một tấm gương sáng về sự can đảm và lòng tự trọng, vẻ phong nhã. Và còn một con số không đáng kể là khoảng 1% dưới tuổi 40. Có vẻ như cả hai phía đều không tìm ra lời giải.
“Những người nào chưa từng tham gia cuộc hành trình đầy khó khăn vất vả và tìm được sự giàu sang một cách dễ dàng sẽ chẳng biết được làm thế nào để tạo sự giàu sang một khi họ đánh mất nó. Nhưng từ ngày đó trở đi, người lính một thời anh dũng kia không còn ở tuyến đầu nữa! Anh ta né tránh nguy hiểm và cố gắng tối đa bảo vệ mạng sống của mình! Một lần nữa, ông lại bị loại, lần này vì kiến thức điện ảnh và nhiếp ảnh của ông còn kém.
Sau đó,ông ta lến kế hoạc 100 năm về kinh tế và thương mại của Nhật Bản. Chỉ cho đến năm 1937, khi cha mẹ ông chuyển đến vùng Mokpo trên đất liền, ông mới được đi học ở trường. mới chính là những khoảng thời gian dài làm cho con người phải đầu hàng và làm cho tinh thần đang phát triển mạnh mẽ trở về với cát bụi.
Trong một kì thi, bất kể kiến thức của học sinh như thế nào, nếu nó khong được ghi lại trên giấy trả lời trong một khoảng thời gian nhất định thì nó sẽ bị đánh “trượt”. ” Điều này thật chính xác. “Để có nhiều người trở thành chủ doanh nghiệp hơn, chúng ta phải thay đổi thái độ của mình đối với những người bị thất bại.
Nhưng ông đã chọn cách đương đầu với số phận vì cảm thấy việc chia sẻ những nỗi khổ với nhân dân mình trong thời kỳ khủng hoảng chính là trách nhiệm của ông. "Ngựa vẫn còn được sử dụng mãi,còn ô tô chỉ là một món trang sức-một mốt nhất thời". “Bí mật của thành công không phụ thuộc vao kết quả, vậy hãy làm hết sức mình và hãy để cho kết quả tự “chăm sóc” lấy chính nó.
Chúng tôi tự chỉ định mình làm giám đốc dù lương thấp. */Phía bên phải của Handel bị liệt khi ông sáng tác tác phẩm vĩ đại nhất của mình, bản hợp xướng “Hallelujah”. Bà cũng rất sung sướng và hạnh phúc bên đứa con trai khỏe mạnh và đẹp trai đã 15 tuổi.
Một năm sau, bà có thai một lần nữa và lần này là một bé trai. Tất cả phải thay đổi . Quyển sách của anh “ Đối diện với mặt trời” (Facing the Sun) và câu chuyện của anh đã gây một tiếng vang lớn trong xã hội Đài Loan.
Ông vẫn nghĩ đó là một phần của Ấn Độ Bạn sẽ không bao giờ thấy sợ thất bại nữa. Cha tôi bán hàng thịt, còn mẹ tôi là một người nội trợ bình thường.
Năm 1974,ông lại trở thành người đầu tiên cấy ghép quả tim thứ hai cho một bệnh nhân,nối sự lưu thông của 2 quả tim này lại để chúng phối hợp hoạt động như một quả tim duy nhất. Chẳng biết có phải vì tôi thất bại trong công việc không? Cổ anh bị gãy và anh bị liệt từ cổ trở xuống, tình trạng này khiến anh phải sống hết quãng đường còn lại trên xe lăn .
Khi gặp anh trên đường, lúc nào bạn cũng nghe lời chào hỏi vui vẻ của anh. Điều này dẫn đến những cách suy nghĩ và xúc cảm khác nhau. Sau đó, anh lại làm lại một lần nữa hết sức mình, anh lại xem xét và nở một nụ cười mãn nguyện trên môi.