"Tôi nghĩ có lẽ ông ấy muốn có người ở cùng," Kottke suy đoán. “Tôi bắt đầu sử dụng chất kích thích nhiều hơn. ” Sau vài phút chuyện trò - lâu hơn những cuộc nhập đề thông thường của Jobs - ông đột ngột nói ra lý do của cuộc viếng thăm, ông muốn Amelio giúp đỡ mình trở lại làm CEO Apple.
JOANNE SCHIEBLE JANDALI SIMPSON. Tuy nhiên, cá nhân Scott khá là kiểu cách. Lúc đó, tôi lại đang mặc một chiếc áo vải bông kiểu ́n Độ cùng nước da bánh mật do cháy nắng nên cha mẹ tôi đã đi qua tôi phải đến năm lần trước khi mẹ ngờ ngợ nhận ra và đến hỏi tôi ‘Steve phải không con?’ và tôi nói, ‘Chào cha mẹ!’”.
Thiên hướng đối với các hệ thống tích hợp đã khiến ông kiên quyết đi theo một khía cạnh của thiết bị nền tảng nhất trong thế giới công nghệ số: hệ thống mở và đóng. Với Jobs, quá trình này mang tính trực giác hơn. Pepper’s Lonely Hearts Club Band.
Họ hiểu sai mọi thứ. Nhưng Jobs tỏ ra rất thất vọng, ông ấy dỗ ngọt Wozniak, nhờ bạn bè thuyết phục; khóc lóc, la hét, thậm chí là xúc phạm, thậm chí đến nhà bố mẹ Wozniak, khóc lóc thảm thiết, và nhờ Jerry giúp đỡ. “Cậu ta lo lắng việc tôi sẽ khó khăn khi đón nhận nó, và đã an tâm khi thấy tôi hoàn toàn thoải mái.
Không có ai trả lời. Vì thế, Lisa cũng học được tính khí thất thường của ông. Sau đó ông cho mọi người xem cách bật một bài hùng biện trên máy tính - ông đã chọn bài hùng biện “Tôi có một giấc mơ” của King và “Đừng hỏi” của Kennedy - và gửi tệp âm thanh bằng việc đính kèm vào email, ông ghé vào micro của máy tính và thu âm: “Xin chào, tôi là Steve, tôi đang gửi đi thông điệp của một ngày lịch sử” ròi ông đề nghị khán giả thêm tiếng vỗ tay vào bản ghi âm và họ đã hưởng ứng.
“Chúng tôi không có kế hoạch tạo ra một chiếc máy tính bảng,” Jobs tuyên bố trong cuộc phỏng vấn với Walt Mossberg vào tháng Năm năm 2003. Không ai thích làm việc với ông ấy. Trường của Jobs, trường tiểu học Monta Loma là một ngôi trường đặt trong những tòa nhà lụp xụp của những năm 1950, cách nhà ông bốn dãy phố.
Trong suốt 5 năm ròng, Pixar chỉ “chảy máu” đồng vốn. Jobs luôn tập trung điên cuồng vào một mục tiêu trong một khoảng thời gian, và sau đó, đột nhiên, hướng sự chú ý của mình sang chỗ khác. Jobs thất kinh, ông trở nên giận dữ và khinh bỉ khi Sculley chính là người khiến Apple dần đánh mất vị thế và thị phần trên thị trường vào những năm đầu 1990.
” Nhưng khi Jobs quay lại và kết nối với Ive, sự cân bằng lại một lần nữa hướng về những người thiết kế. Hầu hết các cuộc nói chuyện trong bữa tối là về giáo dục. Do Mac được lập trình nhị phân, nó đã có thể đưa ra một chuỗi các phông chữ bất tận, từ những kiểu tao nhã, thanh thoát cho đến kỳ quặc, lạ lùng, và biểu hiện chúng từng điểm ảnh một trên màn hình.
Điều đó cũng xảy ra với Apple khi Sculley gia nhập công ty, đó là lỗi của tôi, và nó cũng xảy ra khi Ballmer tiếp quản Microsoft. Jobs và Clow đều đồng ý về việc Apple là một trong những thương hiệu tuyệt vời nhất trên thế giới, và chắc chắn là 1 trong 5 thương hiệu hàng đầu dựa trên sự kết hợp của cảm xúc, nhưng họ cần nói với công chúng về sự đặc biệt của nó. Có lúc họ hết sạch tiền, vì thế Calhoun đi nhờ xe tới Tehran, Iran để dạy tiếng Anh, còn Brennan ở lại ́n Độ.
Tuy nhiên, cảm giác về sự suy thoái còn đi xa hơn nữa. Các cửa tiệm vẫn còn chưa mở cửa, vậy nên họ cứ dạo tới dạo lui khắp cả tổ hợp hết lượt này tới lượt khác và bàn tán xem nó được tổ chức ra sao, vai trò của những tiệm tạp hóa cỡ lớn như thế nào so với những cửa tiệm khác, và vì đâu những cửa tiệm chuyên biệt một mặt hàng nào đó lại đạt được thành công. ” Joane đã rất xúc động khi Jobs đến nhà của bà tại Los Angeles.