Và không thay đổi mục đích dù nó đúng hay sai. Hắn có thể tự tạo sự bình thản bằng cách đó. Ở nhà nó nói nhiều mà toàn nói trống không.
Dừng lại vẫn là chơi. Và họ chỉ tìm và so sánh những gì phản chiếu chính họ. Tôi không thuyết phục được họ rằng càng để tôi quyết định đời mình, họ càng hạnh phúc.
Nhưng có lúc bạn phải chọn lựa nghiêm túc và khắc nghiệt. Ta ghét phải gây phiền nhiễu đến những ai lúc nào cũng lo bị làm phiền. Biết mua quà tặng người thân khi đi du lịch về.
Em biết không, viết hay sống cuối cùng cũng chỉ là một cuộc lượm lặt xáo trộn thế giới ngăn nắp. Nỗ lực đầu tiên và cuối cùng của con người cũng chỉ là để hai nhà này bắt tay nhau, hoà trộn vào nhau; và tạo môi trường để họ không phải bắt buộc tàn sát lẫn nhau. Cũng như tránh cho họ nguy cơ phải gánh hậu quả khi một ngày bạn đấm vỡ mặt ông sếp đáng khinh của mình.
Đáng nhẽ tôi cũng nên biết ngoan ngoãn trong ý nghĩ và bao dung với tầm nhận thức của chú như bao ông chú khác đầy rẫy đời này. Như tiếng mưa đá gõ lên đầu những mầm hoang vừa nhú. Cháu bảo: Cháu chỉ so sánh chuyện râu thôi cơ mà.
Nhưng khi ở bên em, anh chỉ còn là một chàng trai với dòng máu nóng trong tim. Phải vùng ra khỏi tình trạng này. Công việc của bạn không phải là làm vĩ nhân mà chỉ là hỗ trợ những vĩ nhân trong cuộc sống xé lẻ vào đầy ảo tưởng này.
Bạn muốn về nhà viết quá. Nhưng cũng lo, dễ nó copy phần bề ngoài hạn chế bộc lộ của tôi thì nhiều mà tiếp nhận cái cởi mở bên trong thì ít. Mà thôi, hãy tiếp tục tập luyện.
Người đời có kẻ ngấm ngầm bảo bác ranh ma, xảo quyệt. Khi có những chú xe tải phóng rầm rập qua, những bụm cát phi vào mặt tôi. Ai theo thì sống, ai chống thì chết.
Và như thế, dễ chả hay gì nữa. Phù, còn bạn, bạn đang viết từ nãy đến giờ. Sáng nay chép bài một tí.
Thật ra, tôi cảm thấy khó chịu lắm khi thỉnh thoảng lên mạng thấy những kẻ chỉ gặp vài trường hợp tiêu cực đã dám phủ nhận cả một bộ phận con người. Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa. Trên đời này, còn biết bao con đường mà mình chưa biết.