Kỹ thuật này nên được sử dụng như phương sách cuối cùng, với hy vọng rất lớn rằng quy trình này và tất cả những quy trình khác được thực hành với óc phán đoán, lương tri và lịch sự. Có lẽ người đó chưa thú nhận nhưng bạn biết người đó không trung thực. Mọi hành động con người thực hiện đều xuất phát từ nhu cầu mong muốn đạt được khoái cảm hay tránh xa những vấn đề khó chịu – hoặc kết hợp cả hai.
Khi kiểm tra chi tiết, bạn phát hiện một bộ phận dễ tháo, đắt tiền và quan trọng của chiếc máy đã mất, một chi tiết rõ ràng cho thấy tại sao chiếc máy không hoạt động được. Cả hai phản ứng này đều không có lợi cho bạn. Khát vọng: “Tôi nghĩ anh là một cầu thủ thật sự.
Có lẽ bà ấy đã nghe thấy những âm thanh đó cả nghìn lần trước đó nhưng lúc này bà ấy mới nghe thấy thật sự. ” Đó là lý do các tay đại bịp luôn kết tội người khác gian dối. Khi người đó kết thúc câu trả lời, hãy đáp lại bằng câu: “Thật thế ư?” Câu nói đơn giản này giúp bạn đánh giá được câu trả lời.
Khi nhấn trọng âm vào tên Michelle, bạn đang nhấn mạnh đến đối tượng ăn cắp. Phương án này tạo cho người đó một động lực bất ngờ và không đoán trước được khiến họ phải nói ra sự thật. Câu hỏi mẫu: “Mike, xét theo tỉ lệ một trên mười, trong đó một là trường hợp anh nghĩ đến việc tìm kiếm một công việc khác và mười là anh rất muốn đầu quân cho một công ty khác thì anh có thể ở vào trường hợp nào?”
Người đó có thể đút tay vào túi hoặc siết chặt các ngón tay; duỗi thẳng các ngón tay thường là một cử chỉ chứng tỏ sự cởi mở. Danh dự của một người nên tự lên tiếng. Họ không kêu ca, cằn nhằn hay có thái độ nóng nảy.
Cách này không giúp Martha biết được ý định thật sự của con trai mình. Do đó, thông tin càng kịp thời thì người đó càng cảm thấy thoải mái trong việc đánh giá lại tư duy của mình. Cậu có thể tin tớ như tớ tin cậu.
Lời cầu xin này thường không hiệu quả, do nó liên quan đến một hiện tượng tâm lý gọi là trách nhiệm xã hội. Nhưng ban đầu, bạn không muốn làm cho người đó lo lắng. Một kẻ nói dối trơn tru có thể tập trả lời các câu hỏi để lời nói của mình trở nên như thật.
Anh có muốn biết làm thế nào em biết được không?” Câu hỏi này hoàn toàn thay đổi sức nặng của cuộc trò chuyện. Chúng tôi không truy tố được vì một tay vô gia cư chuồn mất còn tay kia thì quá khiếp hãi. “Câu hỏi của anh là những gì anh biết là sẽ diễn ra, phải vậy không?”
Tất nhiên là không phải bằng một lưỡi cưa! Kẻ nói dối không muốn thừa nhận những lời mình nói. Nhưng bạn không tin đó là sự thật.
“Người đó có thể nhắc lại câu hỏi của bạn, một cố gắng nhằm tỏ ra nghi ngờ. Trong ví dụ này, sếp của bạn thừa nhận thích ý tưởng của bạn. Manh mối 12 – Nếu người đó không hề có cảm xúc, có thể họ đang bị lừa gạt