Những chuyện như vậy hàm hồ quá, bạn không kiểm tra được hết. Nhìn vào thì hai hình chồng lên như thành một, làm ta cảm tưởng hình đó có bề sâu và bề xa. Rồi một hôm ngẫu nhiên tôi đọc một bài báo nó kéo tôi ra khỏi cảnh thất vọng và khiến tôi đủ can đảm để sống.
000 Mỹ kim một lần, rồi đưa cho con trai mở tiệm bán đồ phụ tùng xe hơi. Bốn mươi tám nhiễm sắc thể ấy định đoạt phần di truyền của ta. Hễ lo lắng thì cặm cụi làm việc đi, để khỏi chết vì thất vọng.
Điều mà ông sợ nhất đã xảy ra! Mỗi lần chỉ làm một việc thôi. Tôi dùng hết cả tâm lực trong công việc của tôi.
Đêm thứ tư hay đêm thứ năm tinh thần tôi rời rạc, hoang mang. Khi không có việc gì làm thì óc ta như trống rỗng. Bà là một tiểu thuyết gia, nhưng không có truyện trinh thám nào bà viết hay bằng nửa câu chuyện thiệt xảy ra, ngày quân đội Nhật Bản tấn công hạm đội Mỹ ở Trân Châu Cảng.
Làm sao nhờ họ chỉ bảo được? Ví dụ bạn muốn học nghề kiến trúc. Nhưng tôi lại quá lố, hoá mất cả tự nhiên. George Gallup, trong viện điều tra Gallup, nói rằng phần đông ta tin chắc hễ lợi tức tăng lên chỉ mười phần trăm thôi, sẽ hết lo thiếu thốn.
Từ đó ông tự vạch ra một con đường và nhất định theo đúng nó. Vì sao vậy? Vì tôi hăng hái thích thú vô cùng. Một bữa kia, tôi hỏi một bạn thân là ông Harold Abbott, ở Webb City, xứ Missouri, xem ông làm thế nào mà không bao giờ thấy ông phải bận trí.
Bởi vậy số vốn ngày càng hụt dần và tôi đã nợ nhiều. Có đêm tôi đi đi lại lại trong phòng hằng giờ và muốn nhảy qua cửa sổ cho rồi đời". Bạn nên nhớ rằng nhiều người khác cũng lo lắng về tài chính như ta vậy.
Về sau, ba tôi kể rằng bữa ấy người không tự trầm là nhờ má tôi quyết tín rằng nếu ta kính Chúa và tuân lời Chúa dạy, thì mọi sự sẽ được như ý hết. Nhưng ông con nhất định làm theo ý mình và khoác chiếc áo xanh dính đầy dầu mỡ. Má tôi đã tìm được nó trong một trại ở Missouri.
Khi đáp xong, tôi quay lại, xin lỗi vì để khách đợi lâu, nhưng khách nét mặt khác hẳn, hoan hỉ nói rằng: Tức thì tôi tự trả lời: "Bất quá thì bị tan tành sự nghiệp, bị phá sản vì những bài báo rêu rao chớ không phải lẽ bị ngồi tù được!". Rồi ông nói tiếp với các sinh viên: "Cơ thể chúng ta là một bộ máy kỳ dị hơn chiếc tàu đó nữa.
Đô đốc tiếp: "Một chiếc tàu bị đắm, tôi không thể trục nó lên được. Nguyên muốn làm vui lòng một chính khách vị kỷ, ông Lincoln đã ký nghị định dời và đại hội tới một vị trí khác. Mỗi ngày tự khuyên tự nhủ một giờ, bạn có thể hướng tinh thần của bạn tới sự can đảm, hạnh phúc, nghị lực và bình tĩnh.