Nói rộng ra, thì con người hoạt động trong một khu vực hẹp hòi quá, so với khả năng thênh thang của họ. Lòng biết ơn thì như bông hồng, phải trồng trọt, tưới bón, nâng niu, nắng che gió chống. Nhờ câu văn đọc được trong sách của Thomas Carlyle mà chàng trở nên một y sĩ có danh nhất thời đó.
Bỗng nhiên, ông Brandwine đứng phắt dậy, gạt chai sữa cho rơi mạnh vào chậu sứ rửa tay mà la lớn lên rằng: "Đừng có than tiếc chỗ sữa đổ" [16]. Bạn đọc cuốn Tôi kết hôn với Mạo hiểm sẽ biết đời bà. Tính cả thẹn của tôi thành bệnh.
Chúng ta thường để cho những chuyện lặt vặt làm ta điên đảo mà đáng lý ta nên khinh và quên nó đi. Ông già nghe nói giận lắm. Chúa Giê Su dạy: "Đòi hỏi, con sẽ được tìm kiếm, con sẽ thấy; gõ cửa, cửa sẽ mở".
Nhưng nay đã có nhà tôi khuyên tôi bình tĩnh. Cô nói: "Khi tôi bắt đầu làm đào hát bóng, tôi lo lắng sợ sệt quá. Chúng ta hãy tranh đấu cho hạnh phúc của chúng ta!".
Hôm sau, hai người chủ tiệm đặt năm ổ nữa. Nhưng hãy nên vì sức khoẻ và hạnh phúc của chính ta mà tha thứ cho chúng, mà quên chúng đi. Chúng đáp: "Chúng em không có ba má".
Chị ta nghĩ bắt bọn đầu xanh ấy nhận thấy mang ơn người khác là tủi nhục cho chúng. Ông gặp tai nạn vào năm 24 tuổi. Trung bình thể lực của họ là 50 kí lô rưỡi.
Còn kẻ nào quên mình để giúp đỡ người khác sẽ tìm thấy hạnh phúc. Không thế thì chuỗi ngày của tôi không có mục đích, mà không có mục đích thì đời tôi chắc đã tan rã rồi tàn luôn vậy". Tính cách nào? Bằng cách đọc cuốn Làm sao tính được may rủi của Oswald Jacoby, một nhà quyền uy về môn "bridge" và "phé", một nhà toán học về bực nhất, một nhà chuyên môn về thống kê và bảo hiểm.
Từ lúc đó tôi không cất chân được nữa. Zoroastre nói: "Làn việc thiện không phải là một bổn phận mà là một nguồn vui, vì nó tăng sức khỏe và hạnh phúc của ta". Vậy thì ta phải hành động theo tài năng của ta, như Irving Berlin đã khôn khéo khuyên George Gershwin.
Nhưng bấy nhiêu chưa đủ, vì những công việc làm đó gần như máy chạy không phải suy nghĩ, cho nên tôi vẫn lo buồn. Tuy nhiên, môn ấy sẽ có tương lai chắc chắn. ít lâu sau, một đạo luật ra, bắt buộc các nhà bán sữa phải khai số vi trùng trong sữa trước khi bán.
Thời oanh liệt của tôi quả đã qua hẳn. Nguyên một hôm bà đưng đốt xi trên ngọn đèn cầy thì áo bỗng bắt lửa. Tôi tin bây giờ tôi đã nhận được chân giá trị của đời sống.