Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. Nhờ thế, bản thân các nhân viên của anh cũng tỏ ra phấn khích và tự tin hơn hẳn. Trước tiên, cậu có thể thẳng thắn nói cho tôi biết những gì cậu nắm được khi tôi giao việc cho cậu lần trước không?
"À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác: Mãi đến chiều hôm sau, tớ vẫn không nhận được tin tức gì của Jennifer, nên tớ bèn đến gặp cô ấy để hỏi thăm tình hình công việc. Uống cạn tách cà phê, James quyết định đến gặp Jones để tham khảo giải pháp.
Đó là nút thắt khó nhất trong công việc hiện tại của bọn tớ. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt. - Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi.
- Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian. Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James. Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được.
Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn. Việc tổng kết đó có tác dụng mang lại niềm vui cho mọi người và đặc biệt hữu ích khi cậu cần đánh giá năng lực làm việc của bất kỳ người nào. - Đó cũng có thể là một lựa chọn.
Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. Thế nhưng cứ mỗi lần giao việc cho họ là y như rằng anh lại phải gánh thêm một số việc nữa. Nếu tớ làm thế thì đã tiết kiệm cho Jessica rất nhiều thời gian và công sức.
Anh thường phải bỏ bữa sáng để đến văn phòng sớm hơn một chút, tranh thủ thời gian để cố làm hết những công việc đang còn chờ anh giải quyết. - Đây là những thắc mắc của tôi. Anh vẫn đang đi đúng đường, vấn đề là anh chỉ đi hơi chệch một tí mà thôi.
Duy chỉ có một điều là Josh đã vượt quá phạm vi thẩm quyền của mình khi giải quyết những việc mà tớ đã giao. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều. Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James.
Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. "À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác:
Sếp của James rất lo lắng và đắn đo về năng lực của họ. Những điều cậu nói có ý nghĩa làm thay đổi không chỉ cuộc đời tớ mà còn tạo ra những ảnh hưởng tốt đẹp đến nhân viên và cả gia đình của tớ. - Josh không đợi James phải nói ra điều đó.