” Bà ấy là một người phụ nữ mạnh mẽ, còn ông muốn chứng tỏ mình có quyền kiểm soát. Jobs nghĩ rằng nó thực sự thuyết phục, nhưng hầu hết khách hàng đều sống mà không cần đến nó. Jobs luôn có xu hướng bị cuốn hút với những nghệ sĩ đích thực, và ông trở thành một fan hâm mộ của Yo-Yo Ma.
Nhưng ông ấy đã thật sự tức giận và cảm thấy bị xúc phạm, ông ấy nói trước mọi người rằng tôi đã phản bội ông ấy”. Nhưng Jobs thì không, ông trung thực đến tàn nhẫn. Chrisann Brennan thi thoảng lại đi từ nhà mình cách đấy vài dãy nhà và hò hét ngoài sân.
Chúng tôi ngồi ở dưới thảm tập còn ông ấy thì ngồi trên chiếc bục. ông làm việc ở NeXT, một nơi bình lặng hơn, thân thiện hơn, và có trụ sở ở Palo Alto, gần nơi Chrisann và Lisa sống. “Steve kể với tôi rất nhiều về việc ông bị bỏ rơi và những nỗi đau ông phải hứng chịu.
Đến lúc Jobs trình bày ý tưởng của mình, ban giám đốc không mảy may xúc động. Cuối cùng mọi người sẽ phát hiện ra đó là Jobs. Rất nhiều đam mê của Jobs đã tụ hội về cửa hàng trên Đại lộ số Năm của Manhattan, được khai trương hồi năm 2006: một khối lập phương, một cầu thang đặc trưng, kính và đưa ra một lời tuyên bố tối đa thông qua chủ nghĩa tối thiểu.
“Ý nghĩ đầu tiên của tôi là, ‘Đồ khốn,’” ông nhớ lại. Jobs đánh giá cao tinh thần của Eve - và nhìn thấy ở cô bé nhiều điểm giống mình. ” Sau vài phút chuyện trò - lâu hơn những cuộc nhập đề thông thường của Jobs - ông đột ngột nói ra lý do của cuộc viếng thăm, ông muốn Amelio giúp đỡ mình trở lại làm CEO Apple.
Trong thời gian này, Jobs và Sculley đã tự thuyết phục bản thân rằng tình bạn của họ vẫn thân thiết. Vì vậy, tôi đã tìm số của Bill Hewlett và gọi tới nhà ông ấy. Vì vậy họ muốn có một chiến dịch về hình ảnh thương hiệu, chứ không chỉ là một bộ các sản phẩm quảng cáo.
ông không đưa ra bài trình diễn mới nào. Ngược lại, Sculley nhận ra niềm đam mê của Jobs trong việc điều chỉnh từng chi tiết kỹ thuật nhỏ nhặt và nối ám ảnh thiết kế tỉ mỉ, mà theo ông, điều đó thật phản tác dụng. Phương tiện tham gia triển lãm khác gồm có bàn danh thiếp và biển quảng cáo áp phích.
Chuyến đi của họ thực sự là một hành trình gian khổ, khởi hành từ tháng 3 năm 1976 và kéo dài gần một năm. Và Jobs nhìn ông bằng một ánh nhìn kiên định không chớp. Chuyến thăm đã diễn ra tốt đẹp.
“Cuối cùng thì hoặc là tôi đúng hoặc tôi sẽ chết. Các nhà cung cấp phần mềm lớn đều nhận ra họ buộc phải trở thành một phần của xu hướng này, “trừ Microsoft” - ông nói. Khi một nhân viên từ nhóm thiết bị tới văn phòng của Jobs để gói ghém đồ đạc, anh này đã nhìn thấy một khung ảnh ở trên sàn.
Ông muốn thổi bay những hoài nghi. “Anh ấy đề nghị tôi góp đô-la và tôi sẽ có 1/3 công ty. Công ty bắt đầu thu hút các nhà đầu tư mới có tầm ảnh hưởng.