Là lặp lại nhàm chán, là luôn luôn sáng tạo. Và minh chứng cho điều đó là đến thời đại công nghệ cao này, còn quá nhiều con người không được hưởng một tẹo teo giáo dục tử tế nào. Bình thường ở đây là hiểu theo nghĩa lành mạnh.
Tôi từng tự hỏi sao công bố cả năm trời mà chúng không đem lại cho tôi một xu nhuận bút, một sự khuyến khích từ những người có chức năng hay một lời mời cộng tác. Không phải bạn không muốn một cuộc sống như thế. Bi kịch chỉ đến khi họ bắt đầu khao khát nhận thức, khi họ bị ngăn cấm tình yêu, khi họ bệnh tật không có tiền chữa chạy, và hứng chịu những bất công lớn.
Ngồi rảnh mà giở cuốn từ điển ra bịa nghĩa từng từ cũng được ối. Cậu mợ ạ, thời gian vừa qua tôi ghi nhận cháu có một số tiến bộ. Đừng nhầm bạn với tôi.
Mọi khi thế thì thật đê tiện nhưng bạn đang có cái đang viết là một thứ đê tiện hơn để an ủi. Đời sống họ không cần những sự kinh động. Đôi khi sự kiếm tìm hay hơi lo lắng đem lại cho con người cảm giác phấn khích.
Cháu vẫn không chịu dậy ạ. Những hình ảnh đã nguội. Lại đánh một canh bạc nữa.
Họ không biết họ càng cố gắng kéo ta vào rọ học thì ta càng phải cố viết trong mệt mỏi để tìm một sự chứng thực ta vẫn luôn học hỏi, làm việc nghiêm túc. Hóa ra cái ánh sáng sau tivi là cái đèn ăcqui đang nạp điện. Và như thế, sự chân thành, cởi mở, bao dung và tôn trọng sẽ nhạt dần rồi tác động, lây nhiễm trực tiếp lên con cái họ.
Nên bạn đừng ban phát lòng xót thương bừa bãi. Mình không khổ nhưng người ta lại khổ. Vì nhiều cái oan không giải mà gây hiểu lầm thù hận muôn đời.
- Mi phải biết tìm hứng thú trong trường lớp chứ. Còn lại, không xứng làm bạn tôi… Nhưng nó có giá trị khi ở giữa khoảng hư vô đến hư vô, nó đã ma sát với đời sống của các hạt bụi khác.
Con không nói thì làm sao mẹ biết. Tôi nhất quyết không đi. Mà chỉ có thể cầm cự với lượng máu chảy hết chậm hơn kẻ bị đâm khác.
Nhưng họ sống không bình thường. Vì nhiều cái oan không giải mà gây hiểu lầm thù hận muôn đời. Sách phôtô, giấy rất dễ cháy.