Mẹ mua vé khách sạn cho con đi tập lại nhé. Không có chim non ở trong. Nhưng không phải không có những mảnh đất mà con người thực sự biết cách yêu thương nhau.
Nó có một vẻ đẹp trầm hùng như một bản anh hùng ca, lúc da biết như bản thánh ca, lúc lại như trẻ con líu lo. Bạn mà cứ yên tâm chịu ơn của họ, yên tâm làm những việc mà họ xin cho thì rồi bạn sẽ chỉ thấy nhục và khinh bỉ mình khi viết những dòng này. Mắt và đầu đau đã thành nhàm.
Ôi, đời ta kế hoạch từng tháng từng năm. Cái câu Mẹ mày, mất dạy tôi không giận các chú đâu. Nguyên nhân thì rất khó xác định.
Bởi vì những sự tiêu cực, những sự trái ngang, hèn hạ và phản bội không làm tôi ngỡ ngàng. Ta còn có thể cứu sống vợ ta. Có hôm bác trai hỏi về chuyện khám.
Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa. Thấy đất nước thật tiến bộ khi vào nhìn thảm cỏ xanh và khuôn viên khá qui củ xung quanh. Tôi thôi xúc động rồi.
Khi những ý nghĩ dông dài này chảy trong não thì bố âm thanh quấy rầy cũng chẳng nhằm nhò gì. Theo một cách của riêng em. Mà lừa kheo khéo vào để còn cố mà tin.
Trong sở thú này, những con vật trở nên hờ hững vì tù túng. Vì gia đình? Có, tất nhiên là có. Những bức tranh thật sự có lẽ hắn giấu ở một nơi khác cho riêng mình.
Những nghệ sỹ có lượng tác phẩm đồ sộ, ngoài khía cạnh nghị lực và tài năng còn thường là những người có sức vóc hơn bình thường. Cái tâm hồn cô cũng xấu xí như cái mặt của cô, đó có phải là một nguyên tắc của tạo hóa không?. Và đợi bạn có thể là một vài cái tát.
Ai giữ được tuổi trẻ không mang xe đi cầm đồ, ăn chơi, bồ bịch với những quí bà sồn sồn và đào mỏ những con nai vàng ngơ ngác… Hoặc là cứ đi lang thang. Đơn giản, độ này đêm ít ra ngoài. Không lại phản tự nhiên quá.
Con người dường không đủ năng lực để trải qua nhiều bộ mặt. Bác gái độ này khá rảnh, hay xem tivi. Có điều, con đường thì khác.