Bầu trời trong xanh của một ngày nắng đẹp như càng làm nổi rõ hai thái cực của cảnh vật nơi này. Dự định này rất tốt, nên tôi sẵn lòng giúp đỡ ông ấy. - Vậy thì hãy tìm cơ hội chứng tỏ bản lĩnh của mình đi.
Trong trường hợp này, bạn hãy cân nhắc thiệt hơn trước khi mua bất cứ món hàng nào. Cuộc sống như thế không thể gọi là thoải mái và hạnh phúc được. Trước đây, anh đã từng vay tiền của Dabasir và hứa sẽ hoàn trả đúng kỳ hạn, nhưng anh đã không giữ đúng lời hứa.
Này các bạn, hãy lắng nghe những gì tôi sắp nói ra đây. - Vậy loại may mắn này chắc chắn là ít khi xảy ra và chúng ta cũng rất hiếm gặp phải. Nhưng tôi không rút ra được bài học nào cả.
Cứ từ sáng sớm đến tốt mịt, tôi chỉ biết đầu tắt mặt tối đóng những chiếc xe ngựa sang trọng cho những người giàu có và nhẫn nại chờ đợi, mong ngóng trời đất ngó tới công khó nhọc của mình để một ngày nào đó cho tôi được giàu có như họ. - Nếu anh tin tưởng ở tôi, tôi sẽ mời anh tham gia vào một kế hoạch sử dụng vàng rất hiệu quả. - Điều này xuất phát từ món quà của nhà vua tặng cho tôi.
Ông rất muốn có những bộ lông như thế để dệt thảm. - Bởi vì mỗi ngày số trứng tôi bỏ vào nhiều hơn số trứng tôi lấy ra. Có việc làm và thu nhập ổn định, thật thà và tự trọng, tôi bảo đảm rằng họ có khả năng trả được cả vốn lẫn lãi cho người cho vay.
- Dabasir sắp kể chuyện rồi đó! - Một thực khách ngồi gần đó, nói nhỏ vào tai người bạn ngồi bên cạnh mình, rồi nhích tấm thảm của anh ta lại gần chỗ ngồi của Dabasir và Tarkad. - Kể tiếp đi con, câu chuyện của con làm cha bắt đầu thích thú. Nếu vào trong quán, không lẽ anh ngồi nhìn Dabasir ăn uống một cách ngon lành còn mình ngồi không với cái bụng đang đói meo như vậy.
Ông Arkad âu yếm đặt bàn tay của mình lên đầu Nomasir và nói: Tôi đã cho người đi tìm cậu khắp nơi. – Arkad nói như thế vào buổi sáng ngày học thứ năm.
Ngay lập tức, người nô lệ mang vào ba túi da rất nặng. - Tâu bệ hạ! Thần chỉ là người đầy tớ hèn mọn của bệ hạ để Người sai khiến. Bà Sira cho người đầy tớ gái đi nghỉ và bảo nhỏ với tôi rằng:
Từ đây, anh phải lo làm việc của anh đi. - Ông có thể tin tưởng tuyệt đối vào cháu. Và vì vậy mà đã làm tiêu tán hết gia sản của ông nội cháu để lại.
Quốc vương đang mở yến tiệc trên hoàng thành, với món bánh mì bùn và xúp hành cho các vị đấy! Dần dần, tôi đã thanh toán xong tất cả các món nợ, và có thể ngẩng cao đầu, tự tin lấy lại uy tín của mình như ngày nay. Câu chuyện của tôi là minh chứng cụ thể rằng tôi đã để vuột mất cơ hội làm giàu của mình.