Người đầu tiên tôi muốn nói đến là ca sĩ Frank Sinatra. Tôi thích cái nghề này lắm! Tôi đã luyện tập suốt tuần rồi. Và rồi giây phút mà tôi mong đợi đã đến.
Giây phút của tình người! Danny đã tạo ra khoảnh khắc thiêng liêng ấy không phải từ sự cởi mở, hay từ những lời nói hay ho thú vị mà từ một tấm lòng biết chia sẻ và đồng cảm. Một chàng trai trong độ tuổi hai mươi đôi khi hành động mà không ý thức được hết trách nhiệm. Phải hết sức tập trung khi phát biểu, tránh tối đa việc nói lạc đề.
Anh ấy đang quá run và hồi hộp. Cách đây vài năm, tôi được mời làm người dẫn chương trình trong một buổi họp mặt trưa của những quan chức lãnh đạo ở New York. Tôi có dịp ngồi ghế chủ tọa tại hội nghị ở New Orleans về một chủ đề mà chúng ta thường nghe nói vào thập niên 1990: Xa lộ thông tin.
Tôi không thể trả lời câu hỏi này được vì tôi không rõ lắm. (Việc gặp ông giám đốc Marshall Simmonds cũng do tình cờ chứ tôi đâu có quen biết gì ông ta. Nếu đã đến nơi rồi thì bạn phải vui vẻ và thoải mái.
Có một điều tôi rất muốn nói là các cầu thủ của chúng ta cần có một quỹ lương hưu ưu đãi hơn nữa. Với tôi, ngôn ngữ điệu bộ cũng giống ngôn ngữ nói vậy. Và thất vọng cho chính bản thân tôi.
Nhất là đừng bao giờ để người khác nghĩ rằng bạn không muốn nói chuyện với họ. Chắc chắn Pacino không cố tình muốn gây cười, anh ta chỉ tự nhiên thốt ra cây ấy theo quán tính. Tôi đã gần 100 tuổi và người ta hỏi tôi rằng bác sĩ của tôi nói gì về chuyện này? George ngừng nói, nhìn một lượt quanh bàn, rồi tỉnh bơ nói tiếp Ông bác sĩ của tôi đã mất cách đây mười năm!
Bạn có sợ thất bại khi điều khiển một cuộc họp? Shakespeare từng viết: Brutus thân yêu, cuộc họp của chúng ta dở không phải lỗi tại nó. Hãy đặt những câu hỏi mà mọi người đều có thể nói lên quan điểm riêng của mình. Bí quyết đơn giản này đã giúp Ophrah trở thành một phát ngôn viên thành công mà chúng ta mến mộ.
Kết quả là: Bài tường thuật trực tiếp kỳ quái nhất được mọi người thông cảm và tán thưởng nhiệt liệt. Và tôi sẽ cố gắng làm hết mình, thật chí còn thích thú nữa chứ sao. Thế cũng đủ chứng tỏ bài diễn văn của Cuomo có hiệu quả như thế nào.
Sau vài trình bày về tình hình thời tiết quá xấu, chúng tôi bắt đầu bài tường thuật của mình, đơn giản là chộp được cái gì thì nói cái đó: Rồi những câu chuyện thời niên thiếu đầy sóng gió của cha lúc còn ở Nag… Bao giờ cuộc trò chuyện của hai cha con tôi cũng kết thúc bằng câu hỏi: Larry, hôm nay con học hành thế nào? Tôi đã đóng khung tấm ảnh này với bức hình của nó.
Có một thành ngữ nói rằng Đi một ngày đàng học một sàng khôn. Rồi thì đề tài dễ dàng và nóng hổi nhất là chuyện thời tiết (đặc biệt là khi bạn chẳng biết gì về người đối diện). Hãy thử chọn một cái tên khác hay hơn xem.