Khi đi học và lúc ở trường về, tôi ghé vào trại họ, giúp họ bửa củi, vắt sữa bò, cho súc vật ăn uống. Việc ngập tới cổ, mà không bao giờ làm xong được cả. Luôn luôn má tôi bảo phải "ăn chắc mặc dầy".
"Hãy can đảm chống đối với bệnh; đừng ưu phiền nữa; làm việc gì cho khuây kho đi!". Nếu vậy đời quả là bể khổ mà bốn câu thơ này của Đoàn Như Khuê thiệt thâm thuý vô cùng: Toa chật cứng khách và nóng như lò, mà người hầubàn lại chậm chạp.
Đọc đến đây, bạn cũng thử tự đặt câu hỏi xem? Rất có thể bạn sẽ khám phá ra rằng chính bạn cũng nhiều khi lo lắng vì những lý do thậm chi vô lý. Chúng ta nên thành thực: Có thể rằng tôi không giúp bạn tẩy được 50% nỗi lo lắng về công việc làm ăn của bạn. Rồi tôi nhắm mắt lại, nghe hơi phì từ vói ra.
, bỗng một bạn tôi ngừng câu nói dở, chỉ ra ngoài cửa bảo: -Các bạn coi kìa, nữ bác sĩ lái xe đi chích thuốc. Tôi sẽ bị giam vô "nhà cầu" của chúng. Ai cũng biết rằng tinh thần buồn bã thường sinh ra mệt nhọc nhiều hơn là sự cố sức.
Bà viết cho tôi: "Một buổi tối, chuông điện thoại reo. Bà kêu ca rằng cả ba chàng trể đều hà tiện và ích kỷ - mặc dầu mỗi lần lại chơi, bà ở nhà họ hàng tháng. Sau cùng lương tri nhắc tôi rằng lo lắng như vậy vô ích, và tôi kiếm ra một phương pháp để giải sự ưu tư đó.
Đừng xử sự theo lối thông thường, theo xúc động của bạn. Nếu lại thăm 5 vị kiến trúc sư mà vị nào cũng bận quá không tiếp bạn được (rất ít khi như vậy) thì lại thăm 5 vị khác. Một hôm đi chặt những cây sào để về chống giàn đậu, khi chất những cây sào này trên chiếc xe hơi Ford kiểu cổ xong đâu đấy, ông mở máy quay về, thì bỗng một cây sào tuột xuống gầm xe, mắc vào trục bánh lái làm chết cứng tay bánh ngay lúc xe tới một chỗ quẹo khá hẹp.
Bà đã mất hẳn bình tĩnh trong tâm hồn và như thế là trả giá rất đắt nỗi oán giận ấp ủ hoài trong lòng vậy. Bệnh của họ không do thần kinh suy nhược mà do những cảm xúc như ưu tư, lo lắng, sợ sệt, thất vọng. Có lẽ suốt đời tôi không quên chuỵên thê thảm dưới đây do ông Robert Moore ở New Jersey kể lại.
Hơn nữa, Người đã chỉ cho các bà cách làm tăng vẻ đẹp. Nếu không sẽ mau quên lắm. Sự lo lắng về mất ngủ làm hại bạn nhiều hơn là chứng mất ngủ.
Lời vu cáo ấy, cố nhiên hoàn toàn bịa đặt. Cả tá "Nam tử" đương tìm chân lý đó. "Qui tắc thứ nhì là tấn công trực tiếp cách sống của họ.
Mà ý nghĩ đó quả đã nguy hiểm, vì một trong những đứa ấy đã thử "mượn" tiền chủ để rồi bắt khám đường phải nuôi. Douglas theo học một trong những lớp giảng của tôi. Xin chân thành cám ơn bác Vvn và xin gởi phiên bản mới đến các bạn khoái.