Câu chuyện thứ hai về một cơ sở sản xuất tủ sắt. IBM đã làm tràn ngập thế giới với những cái máy tính nhỏ gọn mà giờ đây người ta quen gọi là PC (Personal Computer) với tốc độ chóng mặt: 250. Watson đã khái quát kinh nghiệm này thành một chiến lược: Cách thức để vươn ra thế giới vẫn tiếp tục là cố gắng giữ vị trí tiên phong bằng cách sở hữu độc quyền các sáng chế.
Nhưng một khi đã sa vào tính tự mãn, ta sẽ gục quỵ mãi mãi. Bị ăn chặn, bị đuổi việc. Dù sao nghi vấn này cũng dẫn chúng ta trở lại thái độ của Watson với ngành máy tính vào buổi đầu.
Và người Việt Nam đầu thế kỷ XXI, khi tiến hành cuộc cách mạng hội nhập thế giới do chính mình chọn, đã không còn xa lạ gì với yêu cầu này nữa. Không có nhà quản trị tài năng chân chính nào muốn sa thải nhân viên. Watson qua đời, đất nước mất đi một người Mỹ thực sự - một nhà công nghiệp mà trước hết là một công dân vĩ đại và là một nhà nhân đạo vĩ đại.
Nhưng sự thật là ông cũng không biết gì về máy tính. họ đi vào lịch sử kinh doanh thế giới như những huyền thoại, doanh nghiệp của họ cũng vĩ đại và trường tồn. Nói cách khác, doanh nghiệp, mà Watson đã xem như cả cuộc đời của mình, đã xa rời lợi ích của khách hàng trong một thời gian dài.
Và bạn đang nghĩ rằng thất bại là kẻ thù tối cao của thành công. Chính ông là người đã thiết lập ra một nền văn hóa công ty, làm cho IBM khác biệt hẳn với những công ty khác cho đến tận ngày nay. như các nhà lý thuyết trước đó.
Đây lại là cú sốc với nhân viên IBM, vì hàng trăm ngàn thành viên của IBM chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày nào đó tập đoàn của họ lại rời xa lãnh địa máy tính mà đối với họ là bất khả xâm phạm. Trong sự kiện làm nhỏ thẻ đục lỗ, Watson đã thành công khi nhân danh khách hàng, để quy tụ các phe phái trong nội bộ. Hoài bão đó còn đẩy ông đến những quyết định đầy phiêu lưu tiếp theo.
Bởi vì, Watson đã khuyến khích những cây đàn piano ở Homestead và mọi thứ khác cho nhân công mà các doanh nghiệp ngày nay ít nhiều sử dụng. Gerstner cũng không hỏi để truyền đạt phương thức làm việc của mình như Watson ngày xưa mà Trong sự kiện làm nhỏ thẻ đục lỗ, Watson đã thành công khi nhân danh khách hàng, để quy tụ các phe phái trong nội bộ.
Và Tom trích dẫn lời của cha mình: Nếu anh có thể giữ người ta lại và làm cho họ tin rằng tương lai công ty nằm trong tay họ thì lợinhuận sẽ không mất đi đâu cả. Trong mắt mọi người, Watson dễ trở thành kẻ hô hào suông và kiêu ngạo. Đây là lần đầu tiên ông làm chủ và kết quả là ông chủ này hết sạch cả vốn.
Ông đi từ chỗ cho nhân viên của mình thấy họ là quan trọng và giúp họ nhận ra vị trí quan trọng của khách hàng. Ollila một nhân vật cũng góp mặt trong bộ sách này cũng ở vào tình trạng y như Watson vậy. Ford, General Motors, Standard Oil, Colgate Pamolive cần vươn ra nước ngoài.
Hàng trăm ngàn công nhân được tuyển để giúp tổng thống Mỹ Roosevelt và quân đồng minh chiến đấu. Nhưng trước khi họ làm đám cưới và cùng nhau đi hết cuộc đời IBM hiện tại đã trở lại thời hoàng kim, tuy rằng không còn ở vị trí thống lĩnh trong ngành máy tính nữa, bên cạnh những Dell, Apple, Microsoft.