Trước đây, tôi cũng bắt đầu sự nghiệp làm giàu bằng công việc giống như bạn. - Ta nghe rằng, ông đã bắt đầu sự nghiệp của mình bằng hai bàn tay trắng? – Anh lắp bắp một cách yếu ớt.
Nhưng nhìn vào ông lúc này, những người thân cận đều cảm nhận được ông đang có nỗi lo lắng nào đó trong lòng. Để những nguyện vọng của mình được thực hiện, ít nhất bạn phải thành công về mặt tiền bạc. - Đúng thế! Đúng thế! Hẳn phải có nhiều cách lắm chứ! - Nhiều người háo hức đáp lại.
Kho báu đầu tiên của tôi chỉ là một túi tiền rách nát và tôi thường xuyên sầu khổ vì nó luôn luôn trống rỗng. Năm mươi đồng tiền vàng! Tất cả là của anh! Anh hiểu rõ đây là một tài sản rất lớn, đồng thời, anh cũng cảm nhận được sức mạnh mãnh liệt của những đồng tiền. – Quan tể tướng trả lời – Nó không ở lâu trong những cái túi nhỏ bé của dân nghèo mà nhanh chóng chạy vào nằm yên trong hòm của những người giàu có.
Nhưng cho đến bây giờ, cả tôi và anh vẫn không thoát khỏi đói nghèo, cái túi của chúng ta vẫn luôn luôn xẹp lép. Tarkad cảm thấy thật xấu hổ. Về việc học tập và rút kinh nghiệm, các bạn có nhớ lời người thầy thông thái của chúng ta đã từng dạy không? Thầy nói rằng có hai cách học: một là những điều ta học được nhờ người khác dạy - thường là những kiến thức này không nhiều; còn một là qua quá trình rèn luyện, chúng ta sẽ được trang bị khả năng đi tìm những điều chúng ta chưa biết, để khám phá ra những kinh nghiệm và sự hiểu biết vô tận trong thế giới này.
Tuy nhiên, người chủ đoàn lữ hành này là một gã chuyên đi lừa gạt tiền bạc của người khác. Vài hôm sau, bỗng nhiên Sasi sai người đến gọi ông và bảo rằng, ông chủ cũ của ông cho gọi ông trở về Babylon. Những chứng tích còn lại cho thấy Babylon là nơi sản sinh những kỹ sư đầu tiên, những nhà thiên văn học đầu tiên, những nhà toán học đầu tiên, những nhà tài chính đầu tiên, và là dân tộc đầu tiên có chữ viết.
Dù làm bất cứ việc gì, các bạn cũng cần phải luôn luôn tìm cách trau dồi, nâng cao các kỹ năng nghề nghiệp của mình. Hàng ngày, anh được choàng lên người tấm mền sặc sỡ và chẳng làm gì ngoài việc mang ông chủ đi đến nơi nào ông ấy thích. Họ chỉ có những ổ rơm để ngủ và những hạt cơm cứng như đá để ăn.
– Bà Sira tâm sự - Gia đình cha mẹ ruột tôi rất giàu có, nên cho tôi một số vốn khá lớn. Cha mẹ anh ta rất giàu có và giống như con, anh ta đến Nineveh để tìm cơ hội lập nghiệp. Sau đó, trong những lần tiếp theo, tôi đều cho ông Aggar vay luôn số tiền gốc và lãi.
Người này tiếp nối người kia cặm cụi làm việc như những con kiến, từ hừng sáng cho tới khi tối mịt. Chẳng mấy chốc, cả khay bánh đã bán hết. Nó đã làm biến đổi vùng thung lũng khô cằn thành một vùng đất trồng trọt, chăn nuôi phì nhiêu.
Cậu hãy yên tâm lấy hai con lạc đà này và trốn khỏi đây mau. Và trong quá trình học hỏi và trải nghiệm, anh ấy không nên mạo hiểm với số tiền lớn đó. Đêm nay, tôi kể cho các anh nghe về sự khôn ngoan của ông Arkad mà chính Nomasir, con trai của ông ấy, kể cho tôi nghe khi tôi còn là một cậu bé ở Nineveh.
Nhưng nếu họ vay tiền vì gặp tình huống ngặt nghèo, khốn khổ, tôi khuyên anh cần phải hết sức thận trọng. Ông không bao giờ quên thời khắc đó! Ông của cháu chính là ân nhân, là người mà ông kính trọng suốt đời. - Điều gì khiến anh cảm thấy khó xử đến nỗi phải tìm đến người cho vay vàng để xin lời khuyên, hỡi anh Rodan? Anh đã thua bạc ư? Hay anh đang túng thiếu? Tôi quen biết anh nhiều năm nay rồi, nhưng chưa bao giờ thấy anh đến gặp tôi để xin ý kiến cả.