Thỉnh thoảng chúng ta lỡ nói đến nửa câu và chợt hoảng vì không biết phải kết thúc câu đó như thế nào. Ngừng lại một vài giây, Herb cúi đầu mềm mỏng: Chúng em biết chúng em có lỗi, xin thầy tha thứ cho chúng em. Câu nói này đáng nhớ đây! Nhất là khi bạn đang nói chuyện với các đồng nghiệp, hay là người dẫn chương trình như tôi.
Tất nhiên, sẽ có những điều không nên đề cập tới, thì đừng nói ra. - Tôi vừa biết tin giá vàng giảm, anh có nghĩ là nó sẽ giảm nữa hay không? Anh phi công xuất sắc trong thế chiến thứ hai đó bỗng chốc trở thành người khách nói chuyện thơ nhất.
Trong cuốn sách: You Can Negotiate Anything, Herb nhấn mạnh rằng muốn đàm phán thành công thì bao giờ cũng phải có một niềm tin mạnh mẽ, không bao giờ để cho đối phương thấy sự nao núng. Thỉnh thoảng chúng ta lỡ nói đến nửa câu và chợt hoảng vì không biết phải kết thúc câu đó như thế nào. Vấn đề này không chỉ riêng ở phái nam.
Nhưng đừng bao giờ lúc nào cũng chỉ nói về mình. Rồi tôi lại vặn nhạc lên… và vặn nhạc xuống. Một người New York có cái nhún vai bình tĩnh trước nhiều mối nguy hiểm trong cuộc sống.
Tôi không ngại hỏi những câu táo bạo, những câu hỏi làm khán giả của tôi phải tò mò. Nhiều người nói tiếng Anh có thói quen dùng hoài hai từ you know (bạn biết không). Anh được đề nghị hát một trong những ca khúc cổ điển của Irving Berlin, bản Remember?.
Vậy là bạn thành công! Stevenson có một giọng nói nghe cứng cỏi và một đôi mắt linh lợi. Ở Hope, nỗi ám ảnh không là một chủ đề cụ thể mà là phong cách cụ thể - trả lời mọi câu hỏi hết sức gượng gạo.
Anh ấy đến chương trình của tôi vào một buổi tối, rồi làm cho tôi đêm đó cứ trằn trọc mãi. Có thể là nhờ giọng điệu nghe đã buồn cười lẫn cách nói tỉnh như không của George. - Tôi kiểm tra xem đội cứu hỏa và đội cấp cứu Miami phản ứng nhanh ra sao trước một tình huống khẩn cấp.
Tôi đã nói mặt trái của vấn đề, những điều ngoài dự đoán. Một âm thanh mà không ai có thể mô tả được: Tiếng ngáy của tôi. Cứ mỗi lần làm MC trong một dịp nào đó thì tôi lại được người ta kéo lại và hỏi rằng: Larry này, ai là khách mời thú vị nhất, ai là khách mời chán nhất trong chương trình Larry King Live vậy? Trong chương này tôi sẽ trả lời bạn câu hỏi đó.
Bạn có thấy phiền khi phải nghe một cú điện thoại dài những hai mươi phút trong lúc bạn đang bận túi bụi? Bạn có lúng túng khi ông chủ của bạn không đi thẳng vào vấn đề mà cứ lòng vòng trước khi đưa ra phán quyết? Thầy đang sai lầm đấy ạ. Percy làm điều này dễ dàng vì đây chính là phong cách của ông.
Jack ngồi bệt xuống đất, đọc hàng giờ liền để biết đặc trưng của từng quyển sách giáo khoa, và nói đi nói lại những câu chào mời. Thời ấy tin tức truyền đi bằng miệng, người ta chỉ được học vài cấp lớp thấp ở trường… Và thế là từ ông bà của mình, Andrew đã có một kho tàng kiến thức. Và trong khi nói, bạn phải luôn nhớ xem người khác muốn biết việc gì.