Phần việc cộng thêm của một nhà quản lý có vẻ như quá nặng nề đối với James. Thứ sáu này nhé? 7 giờ được không? Nhớ dẫn theo bọn nhóc nữa đấy. Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình.
Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Cứ như thế nhé! Thật ra, tôi rất ấn tượng về những thay đổi ở bộ phận của cậu và tôi muốn giao cho cậu một dự án mới.
Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước! Việc tổng kết đó có tác dụng mang lại niềm vui cho mọi người và đặc biệt hữu ích khi cậu cần đánh giá năng lực làm việc của bất kỳ người nào. Để tránh những rắc rối và cũng để cho dễ phân biệt, mọi người trong gia đình thường gọi hai anh em là Jones và James.
Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. Và tôi nhận ra rằng, mặc dù "triệu chứng" khó khăn của mỗi người là rất khác nhau, thế nhưng tất cả họ đều đang cần đến một "loại thuốc điều trị": đó là cách ủy thác công việc sao cho quy trình tổng thể được hiệu quả hơn. Vậy cậu đã làm gì để ổn định trở lại?
Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ. Thật là hơn cả những gì anh mong đợi! Anh đã bận rộn đến nỗi không chú ý đến sự quan sát của sếp.
Tiếng chuông điện thoại reo vang chợt cắt đứt dòng suy nghĩ của James. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình. Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau.
- Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất. Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần.
Lẽ nào ông lại nghĩ rằng tôi có thể đọc được những suy nghĩ của ông kia chứ?". Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. - Josh không đợi James phải nói ra điều đó.
Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp. Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James. Trong khi đó, James lại cảm thấy mệt mỏi vô cùng khi nhìn xuống cái bụng ngày càng tròn trĩnh của mình.
- Đó cũng có thể là một lựa chọn. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Khi giao việc, tớ cũng làm những việc cần thiết như thường lệ.