Bạn đã bao giờ để ý xem nhân viên bán mỹ phẩm trong các cửa hàng bách hóa mặc áo gì chưa? Áo choàng trắng! Chuyện này dường như không có gì khác thường? Tại sao họ lại mặc loại áo đó? Bởi vì nó làm cho họ giống các chuyên gia. Những viên đạn bạc là những ví dụ điển hình về cách khai thác sự thật nhờ sử dụng nguyên tắc khoái cảm/ khó chịu. Lý do là vì người đó suy nghĩ nhanh và cố gắng nhớ những gì mình đang nói.
Viên đạn bạc này chính là chỉ trích. Chiến thuật này hơi khác ở chỗ nó được sử dụng nếu người đó chần chừ khi kể cho bạn câu chuyện liên quan đến người khác. Một xã hội lý tưởng sẽ không cần những lời nói dối và cả cuốn sách này nữa.
Nếu không có lý do gì – không có động cơ – thì chắc chắn bạn sẽ có được sự thật. Đây là một vũ khí ít được sử dụng nhưng rất hiệu quả. Đứa trẻ nghe thấy hai chi tiết mà nó biết là đúng: nó đang giấu giếm và mẹ nó không hài lòng việc nó hút thuốc.
Winston: Ờ, anh biết chứ. Bạn có thể làm việc này rất hiệu quả chỉ với một vài ngôn từ được lựa chọn kỹ. Cả ba câu này có điểm gì chung? Chúng đều quy tội và chắc chắn tất yếu tạo ra một phản ứng: “Tôi có lấy đâu!”
Làm khó chịu là một từ mang sắc thái biểu cảm rất mạnh. Sau đó, bạn đề nghị người đó khai nhận toàn bộ sự thật và đưa ra phương án cho anh ta được chuyển tới một bộ phận khác trong công ty để cả hai có thể khép lại toàn bộ mọi chuyện. Khó nuốt: Nuốt trở nên khó khăn, vì thế hãy để ý động tác này.
Nó đem lại những kết quả khác nhau tùy vào từng tình huống cụ thể. Nếu bạn không có được câu trả lời mà bạn đang cần, hãy tiếp tục giai đoạn kế tiếp. Đứa trẻ cảm thấy mẹ mình đã biết nó đang hút thuốc.
Chị ấy cảm thấy tay bác sĩ kia uống rượu trong ca trực. ” Trên thực tế, nếu người đó không quan tâm đến bất kỳ điều gì thì anh ta sẽ vượt ra khỏi khuôn khổ câu hỏi của bạn và rất thoải mái nói với bạn về chuyện đó. Câu hỏi mẫu: “Tôi sẽ làm việc gì đó có lợi cho anh vì tôi nghĩ anh đã làm việc rất tốt.
Bạn có thể nghĩ rằng điều này dường như vô bổ, và đúng là như vậy. Nếu bạn không có được câu trả lời mà bạn đang cần, hãy tiếp tục bước tiếp theo. Cả hai câu trả lời đều chứa đựng thông tin như nhau, nhưng câu thứ hai có thêm một tầng suy nghĩ nữa – quan điểm của cô bạn cùng phòng.
Giờ bạn đã được trang bị đầy đủ để khai thác sự thật từ bất kỳ tình huống hay cuộc trò chuyện nào. Sau hết, những gì thật sự đã xảy ra không đáng ngại như những gì bạn đã nghe. Thông cảm: “Tôi không thể tin những gì Sam nói.
Cậu bé thấy lo lắng vì trong tâm trí nó nghĩ rằng nó đã không thuyết phục được bạn. Hãy đề nghị một người bạn kể cho bạn nghe về kỳ nghỉ mới đây của cô ấy. Nó là một chiến lược đơn giản nhưng rất hiệu quả để tránh bị lừa gạt.