Trước đây, tôi cũng bắt đầu sự nghiệp làm giàu bằng công việc giống như bạn. Người chủ của nó chẳng quan tâm đến việc trả nợ cho tôi và có lẽ suốt đời tôi không thể lấy lại món tiền đó. Tuy nhiên, thường trong các cuộc thương lượng, tôi vẫn luôn cảm thấy khó khăn khi tự thuyết phục mình tin theo những phán đoán đó.
Mặc những lời khuyên lơn, thúc giục của cha, tôi vẫn lưỡng lự không thực hiện công việc đó. Babylon chỉ có một điểm thuận lợi duy nhất là đất đai khá phì nhiêu do dòng sông Euphrate mang nhiều phù sa bồi đắp hàng năm. Đồng thời, nó cũng mang đến một cảm giác mạnh mẽ, một năng lực hành động để đạt được hiệu quả tốt đẹp hơn.
Có vẻ như đây là câu chuyện thích thú. Đánh giá điều này như thế nào tùy thuộc vào các bạn. - Vẫn chưa được như ý muốn của cháu, nhưng cháu cũng đã có được một số tiền kha khá rồi, hơn nữa bây giờ cháu đang kiếm thêm.
Gương mặt của Tarkad trở nên bối rối và lúng túng. - Một người giàu không phải ở túi tiền của người đó mang theo đâu. Tarkad cảm thấy do dự trước sự thay đổi thái độ của Dabasir.
Nhiều cánh tay giơ lên trong đó có cả vị thương gia vừa nói kia. Còn bây giờ, sao ông ấy lại ham mê cờ bạc đến chứ! Trong khi anh ta là người ham làm việc, anh ấy sẽ bị gãy xương sống do phải khuân vác gạch đấy!
Nhưng sau đó do muốn làm giàu nhanh chóng, nên hắn ta không ngần ngại tham gia vào những cuộc đầu tư liều lĩnh, không tìm hiểu cẩn thận nên đã phá sản. - Điều gì khiến anh cảm thấy khó xử đến nỗi phải tìm đến người cho vay vàng để xin lời khuyên, hỡi anh Rodan? Anh đã thua bạc ư? Hay anh đang túng thiếu? Tôi quen biết anh nhiều năm nay rồi, nhưng chưa bao giờ thấy anh đến gặp tôi để xin ý kiến cả. Nhưng tôi thì họ không đánh được đâu.
- Đúng là một câu chuyện rất thú vị. Phần dành riêng cho mình không được dưới một phần mười tổng số tiền kiếm ra và phải thu xếp các khoản chi tiêu khác một cách hợp lý để không vượt quá số tiền còn lại. Và rồi cha của ông sau đó không còn cách nào kiếm đủ tiền để chuộc lại ông.
Nếu bây giờ chúng ăn, chúng sẽ như thế nào nhỉ? Chúng sẽ đánh nhau bất kể sống chết để tranh giành miếng ăn mà không cần biết tới ngày mai sẽ như thế nào. Ngày mai khi mặt trời ló dạng, ông sẽ có được điều ông muốn. Thật đáng thương thay cho những con người sống kiếp đọa đày đó, Kobbi ạ!
Điều đặc biệt là nó có màu vàng, nên cảnh vật nhìn qua phiến đá ấy trở nên rất khác lạ. Đêm ấy, ông lo lắng quá nên không thể nào chợp mắt được. Nó không giống như cảnh vật hàng ngày mà chúng ta thường thấy.
Vào sáng sớm hôm sau, trước khi tôi thức dậy, các cổng thành đã mở và có bốn người đã tìm đến mua bầy cừu của người nông dân ấy. Đã vài tháng nay, ông ấy luôn thua tiền ở sòng bài. Tại sao tôi phải hy sinh những sở thích của bản thân để làm những công việc mất nhiều thời gian như thế? Chính vì những suy nghĩ như vậy mà tôi đã không làm theo lời khuyên đầy kinh nghiệm quý báu của cha tôi.