Nhờ máy ra đa chúng tôi biết có một đoàn tàu nhỏ của quân Nhật đương tiến tới. Bà làm thân với thổ dân và đã ngạc nhiên trước cách họ đối lại. Little mà xin người khác chỉ trích ta một cách ngay thẳng, có ích, ngõ hầu ta được dịp tu thân.
Nhờ máy ra đa chúng tôi biết có một đoàn tàu nhỏ của quân Nhật đương tiến tới. Trước tôi tính sẽ nói là muốn đi Kanass City để may ra tìm được một việc làm. Chúng tôi nghèo, lúc nào cũng đeo nợ.
Anh quyết làm cho công việc buồn tẻ của anh thành ra vui thích. Nhưng khi ông cố gắng làm cho người này vừa lòng thì lại làm người khác mất lòng, sau ông mới khám phá ra rằng: "Càng tìm cách tránh chỉ trích, lại càng làm cho nhiều người ghét". Walt Whitman nói: "Có phải chỉ học khôn được ở những người ngưỡng mộ, kính mến ta và nem nép trước mặt ta không? Hay là ta đã học được nhiều điều nhờ những người ghét bỏ, chống báng ta, tranh nhau với ta?
Bà cố tưởng tượng những thống khổ trong đời tư của những người đó. Lúc mọi người bắt tay vào việc, ông đã làm gần xong nửa công việc hôm đó. Tôi hỏi ông đã nói gì khi bị xử tệ như vậy, ông đáp: "Tôi chỉ cười thôi".
Tôi muốn kể ra đây một bức thư của ông Georrge Rona, hiện ở tỉnh Upsala, thuộc Thuỵ Điển. Mỗi sáng, trước khi ông đi ngó trong gương và tự khuyến khích: "Này, Kaltenborn, nếu muốn có cơm ăn, anh phải làm công việc ấy. Sáng hôm sau ông tỉnh táo ngay, nhưng không phải nhờ ở hột cải mà nhờ ở bức thư xin đầu hàng của Đại tướng Lee do một kỵ binh phi ngựa mang tới.
Không đầy mấy tuần sau tôi thấy vui vẻ và treo ở cửa buồng tôi một tấm bảng, cấm không cho hai người vào thăm một lượt. Bà nghiên cứu những hình thức lạ lùng của cây xương rồng, cây ngọc giá hoa. Nhưng chẳng bao lâu vỏ xe tan tành ra từng mảnh.
Nhưng rút cục, cách nào làm cho ta sướng hơn? Cách tự bắt ta sống theo một ngân sách nhất định; hợp với túi tiền hay là cách tiêu xài thỏa thích để rồi nhận được giấy xanh đỏ của mõ toà thúc nợ và lủi như cuốc khi chủ nợ đập thình thình vào cửa? Nhưng máu trong óc của Einstein, sau một ngày suy nghĩ, không có một chút chất độc nào. Cô Helen Jepson mách với tôi rằng cô thường được thấy đào Galli-Curci, trước khi ra sân khâu, ngồi nghỉ trong một cái ghế bành.
Tôi có mua được một tấm hình chụp các nhà trong trại, cái làng nhỏ mới mọc, hãnh diện với cái tên "Serpentville, Froride" và gởi nó để biếu người đã biết cách pha một ly nước ngon bằng một trái chanh thật độc. Đúng như lời Tennyson đã nói khi bạn thân nhất của ông là Arthur Hallam qua đời: "Tôi phải cắm đầu làm việc, không thì thất vọng cũng giết tôi thôi". Vậy mà nó không tát.
Ông đi từng cửa, kéo chuông. Một trong những nhà bệnh thần kinh danh tiếng nhất ở Anh, ông J. Thượng đế cũng vậy nữa.
Vì không thuê được phòng ngủ, tôi đành thuê phòng trong một ga ra xe hơi. Vậy tôi sẽ mua một quan tài và mang theo". Anh ta vẫn không sao ngủ được, không sao thấy buồn ngủ như xưa.