Znxxx

Không thỏa mãn với Ông xã, Người vợ gạ tình anh giao chim nhanh

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tuổi phát dục đâm không bình thường… Bà già hình như chột mắt, cử chỉ có vẻ khỏe mạnh và bất cần. Để có những sự phân biệt rõ ràng hơn giữa nghệ thuật và đời sống.

    Không muốn xé mà cũng không định làm kỷ niệm. Tôi trải qua chuyện đó bình thường, tôi biết nhiều cái từ những dữ kiện nho nhỏ. Và thế là những dòng nghĩ ngấm vào tiềm thức ngày một nhiều lúc nào không hay.

    Nhưng mà chả tin được anh bác sỹ này lắm. Tôi chỉ có thể đấu tranh vì họ bằng cả cuộc đời nếu tôi có một tấm lòng bao la, nhân ái bẩm sinh và kết hợp rèn luyện. Tạo hóa thật tốt cho con người bộ óc.

    Nhưng khi bạn phá sạch sành sanh chúng, bạn lại trở nên không thật. Và ngày ngày anh được cho chén những miếng ngon để quên đi sự dằn vặt vì đẩy những con chó mình từng yêu quí đến chỗ chết khi đi cắn nhau. Sách phôtô, giấy rất dễ cháy.

    Trong những tháng ngày mệt mỏi, bạn thường tưởng trí nhớ của mình suy giảm nhưng việc nhớ các giấc mơ giúp bạn hơi vững lòng rằng bạn còn đang phát triển hơn và việc quên cái này cái kia đơn giản là vì bạn đang bận nhớ tất cả. Liệu cái việc mong muốn và hành động để song song với làm cái gì đó, tạo ra cả bước đệm nhận thức (luôn có những người tạo những bước đệm nhận thức ở những cấp độ khác nhau) có phải là công việc mang tính nghệ thuật không? Đây là thời điểm thần kinh mệt mỏi nên bạn hay bị hoang mang như thế. Để lúc này bạn không lo nghĩ đến chuyện ra đi hay không.

    Tôi tin ông cụ sẽ nghe lời ông. Tôi cần làm việc, làm việc chính là sự nghỉ ngơi của tôi. Nhiên liệu? Nói vậy thì chung chung quá.

    Bác cũng bị đau chân. Bác trai nghiện thuốc lào, hứa bỏ mãi không được. Bạn trân trọng nhất những người bào chữa cho người khác trước khi phán xét, và đối xử ngược lại với bản thân.

    Lúc đó, bạn sẽ không hứa hoặc phải thất hứa. Chưa rõ bạn hẹp lòng hay sợ điều đó khiến bạn đánh mất sự phán xét sự vật một cách độc lập và công minh khi tính bạn còn nhiều nể nang. Câu chuyện ngụ ngôn đó, không hiểu bác tôi có nhớ không.

    Dầu? Xăng? Nhớt? Chịu! Hay mồ hồi? Hay máu? Hay nước mắt? Hay chất thải? Cũng chịu! Dưới cái chân đế vuông đó lại là bốn cái chân nho nhỏ như cúc áo sơ mi, dày chừng gấp đôi. Nhà văn trang trí bốn bức tường bằng những dải lụa và giấy dán dịu màu.

    Phải tập trung vào học. Bạn muốn về nhà viết quá. Còn một bên là kẻ vừa phải chống đỡ vừa phải vượt qua vừa phải hạn chế đến mức tối đa làm tổn thương đến đối thủ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap