- Còn để cho con cái của chúng ta sinh sống nữa chứ? – Bansir nói tiếp. Ngay lập tức, người nô lệ mang vào ba túi da rất nặng. Tôi chỉ biết hướng đến bà để tìm một chút cảm thông giữa những con người với nhau.
Hãy nhìn vào những người già và đừng quên rằng đến một ngày nào đó, bạn cũng sẽ già yếu như họ. Khi tôi hỏi lý do anh ta cần tiền, anh ta đã kêu ca rằng do số tiền kiếm ra không đủ để chi tiêu. - Con trai à! – Cha tôi bảo.
Những thực khách khác cũng mang thức ăn đến và vây quanh hai người. - Thưa ông Algamish! Ông là một người rất giàu có. Một lát sau, có người rụt rè
Dabasir cũng vậy, nhưng lần này anh gọi lớn: - Thế thì hãy bắt con lừa làm thay công việc cày xới của con bò. - Chắc chắn rằng việc tìm kiếm may mắn ở sòng bài, ở những cuộc đua ngựa hay nhặt được cái túi rơi không đem lại sự giàu có và thành công lâu dài cho chúng ta.
Từ sáng đến trưa, anh cứ dạo bước loanh quanh các quầy hàng bày bán những món ăn thơm phức và mong ước có một đồng bạc để vào chén cho thỏa thích. Tôi được một thủ lĩnh sa mạc người Syri mua với giá hai bạc. Đồng thời, nó cũng mang đến một cảm giác mạnh mẽ, một năng lực hành động để đạt được hiệu quả tốt đẹp hơn.
- Tể tướng nói phải đấy. Đợt cướp bóc lần đầu tiên, chúng tôi gặp may nên đã thu về vô số vàng bạc, tơ lụa và những hàng hóa có giá trị khác. Tôi đã trở về Babylon bằng linh hồn của một con người tự do và làm chủ bản thân tôi.
Nhưng nếu biết tuân thủ theo các quy luật đó, họ không những giữ được vàng mà còn khiến vàng ngày càng phát sinh lợi nhuận. Có phải thế không các vị. Bà Sira nhìn tôi chằm chằm như đang suy nghĩ một điều gì.
- Thu nhập chính là vấn đề quyết định! – Bansir ra chiều tâm đắc. - Vậy con hãy làm theo lời khuyên tốt đẹp của cha ngay bây giờ đi. Điều này có thể dẫn đến hậu quả bị mất cả vốn liếng.
Rodan im lặng suy nghĩ về những lời Mathon vừa nói, đột nhiên Mathon hỏi: Hễ cháu gieo hạt giống càng sớm, thì cháu sẽ thu hoạch càng nhanh. Và bởi vì tôi biết cách đạt được điều đó nên nhà vua đã yêu cầu tôi truyền dạy cho tất cả các bạn.
Anh bạn thân ơi, anh có thể cùng tôi nói chuyện về vấn đề này không? Khi còn nhỏ, chúng ta đã từng cùng nhau tới các thầy tu tế để học sự khôn ngoan. Thoáng thấy vẻ thèm thuồng trong đôi mắt của anh ta, ông cảm thấy lo sợ nên đã bỏ chạy trước khi Zabado vồ lấy khay bánh. Nghe giọng trầm tĩnh của Sharru Nada, Hadan Arad Gula im lặng, nhưng không hẳn là đã tin vào điều ông vừa nói.